Các thành tựu về khoa học không gian giúp con người tiến xa hơn vào vũ trụ mênh mông là những thành tích đáng khâm phục và ngưỡng mộ. Các nhà Phật học vẫn hân hoan chia vui với tiến bộ khoa học kỹ thuật của loài người. Tuy nhiên họ vẫn có những quan điểm tổng quát về vũ trụ vạn vật để chia sẻ với các nhà khoa học như sau.
Tàu thám hiểm tự hành Curiosity của NASA hạ cánh xuống Sao Hỏa
Về mặt tốc độ, phi thuyền Hằng Nga 2 của Trung Quốc đi trong 3 năm (từ 2010 đến 2013) chỉ mới đi cách xa Địa cầu 60 triệu km. Phi thuyền Voyager 1 của Mỹ đi trong 36 năm (từ 1977 đến 2013) mới rời xa Trái đất 19 tỉ km, chỉ mới ra khỏi vùng rìa của Thái dương hệ. Như vậy chẳng phải là quá chậm sao so với sự mênh mông của vũ trụ ? Ngay cả trong trường hợp con người có khả năng đi với tốc độ ánh sáng, 300.000 km/giây cũng phải mất hàng triệu, hàng tỉ năm mới tới được những hành tinh xa xôi nơi có thể có những nền văn minh của những nhân loại khác. Kể cả trường hợp kỳ tài nhất là con người ngồi trên phi thuyền bay với tốc độ ánh sáng, họ không già đi, vì thời gian trên phi thuyền dừng lại, và bay tới một nơi tương đối gần, chỉ một trăm năm ánh sáng thôi. Như vậy đi và về mất hai trăm năm, người trên phi thuyền vẫn như cũ chưa già, nhưng người ở Trái đất đã trải qua hai trăm năm, không còn ai biết đến chuyến du hành của họ, người thân của họ, kể cả con cái họ, đều đã qua đời từ lâu, như vậy thì còn có ích lợi gì ? Điều đó nói lên khả năng giới hạn của khoa học kỹ thuật. Với tốc độ khoảng 50.000km/giờ của các phi thuyền hiện nay hoặc có thể đạt tới tốc độ gần bằng ánh sáng trong tương lai, con người vẫn không thể đi tới những nơi có sinh vật khác trong Tam giới. Chẳng hạn làm sao để lên được cõi trời Đao Lợi 忉利天như Thích Ca đã đi, hoặc lên được cõi trời Đâu Suất 兜率天như Vô Trước đã đi.
Vô Trước ( 無著; sa. asaṅga, nghĩa là “không bị ô nhiễm, vướng mắc”), cũng được dịch âm là A-tăng-già (阿僧伽), sống khoảng thế kỷ thứ 4, là một Đại luận sư của Phật giáo Ấn Độ, người sáng lập Duy Thức tông (sa. vijñānavādin). Sư vận dụng thần thông (sa. ṛddhi) lên Đâu Suất thiên (兜率天sa. tuṣita) để được nghe Bồ Tát Di Lặc thuyết giảng về tính Không. Về lại nhân thế, Sư truyền bá lý thuyết mới này nhưng không ai tin. Sau, Sư lại lên Đâu Suất để thỉnh Di Lặc xuống giáo hoá và sau đó Di Lặc giáng trần, thuyết giảng Thập thất địa (sa. saptadaśabhūmi, tức là 17 quyển của Du Già Sư Địa Luận- 瑜伽師地論 sa. yogācārabhūmi-śāstra) trong một khoảng thời gian bốn tháng. Trong lúc này, Sư ban ngày thì thuyết giảng những lời dạy của Di Lặc, ban đêm lắng nghe và ghi chép lại những lời giảng mới. Sau đó, Sư bắt đầu trình bày tất cả giáo lý Đại thừa qua những trứ tác quan trọng của mình và cũng khuyến dụ Thế Thân, người em cùng mẹ khác cha, theo Đại thừa. Thế Thân vốn theo học giáo lý của Hữu bộ và cũng đã viết bộ luận lừng danh là A Tỳ Đạt Ma Câu Xá Luận (sa. abhidharmakośaśāstra). Thế Thân nghe lời khuyên của Sư và từ đây, hai anh em trở thành hai Luận sư quan trọng của Đại thừa Phật pháp, đại diện cho nhánh Duy Thức, để lại những tác phẩm vô cùng quý giá cho hậu thế. Các tác phẩm quan trọng của Vô Trước là Du-già sư địa luận, Đại thừa trang nghiêm kinh luận, Đại thừa a-tì-đạt-ma tập luận và Nhiếp đại thừa luận, một bộ luận viết bằng văn vần trình bày giáo pháp của Duy thức tông, hiện nay chỉ còn bản dịch chữ Hán và chữ Tây Tạng.
Các nhà khoa học duy vật mù tịt về việc Thích Ca lên cõi trời Đao Lợi, hoặc Vô Trước lên cõi trời Đâu Suất, hoặc pháp sư Khoan Tịnh đến viếng thăm cõi Tây phương Cực lạc của Phật A Di Đà, nếu có nghe nói thì cũng nghĩ rằng đó chỉ là những huyền thoại trong kinh sách chứ không có cơ sở khoa học. Nhưng họ lại không biết rằng những hiện tượng như vướng víu lượng tử (quantum entanglement) hoặc hiện tượng giam hãm (confinement) trong hạt proton và hạt neutron, cũng như thuyết vũ trụ nổ (Big Bang) đều là những cơ sở khoa học cho việc làm của các vị nói trên. Họ cũng hoàn toàn không hiểu được tại sao Trương Bảo Thắng có thể dùng tâm niệm lấy một trái táo ra khỏi một thùng sắt đã hàn kín, hay Hầu Hi Quý trong chớp mắt có thể lấy được một gói thuốc lá ở cách xa 1600km. Đảng Cộng sản Trung Quốc mặc dù bị thế giới phê phán là kiểm soát thông tin gắt gao nhất thế giới, nhưng trong thực tế đã có việc làm đúng đắn là cho phép những cuốn sách nói về các kỳ nhân như Nghiêm Tân, Trương Bảo Thắng, Hầu Hi Quý, được xuất bản chính thức, nhờ vậy chúng ta mới biết được những việc làm phi thường của họ.
Tâm học Phật giáo chỉ ra rằng quan niệm duy vật chỉ hữu dụng trong cuộc sống đời thường thô thiển, cuộc sống tiện nghi vật chất, cơm ăn áo mặc, phương tiện sinh hoạt, phương tiện đi lại, phương tiện liên lạc như mạng internet, smartphone…chứ nếu muốn tìm cầu sự bình an vững chắc, sự an lạc vĩnh hằng thì khoa học không thể đáp ứng, vì nó đã vượt ngoài phạm trù duy vật, nó cần đến một sức mạnh phổ quát hơn, một khả năng to lớn hơn nhiều. Khoa học không thể đem lại hòa bình cho thế giới; khoa học không có khả năng khắc phục được thiên tai như động đất, núi lửa, bão tố, lụt lội, sóng thần; khoa học không thể giải quyết vấn đề sinh lão bệnh tử của con người; và cuối cùng khoa học không đủ sức giúp con người chu du khắp không gian và thời gian, giỏi lắm thì chỉ quanh quẫn trong thái dương hệ mà thôi.
Thích Ca từ hơn 2500 năm trước đã thuyết giảng và đôi khi tự mình chứng minh rằng Tâm là nguồn gốc của vũ trụ vạn vật, tất cả đều là do Tâm tạo (Tam giới duy tâm, vạn pháp duy thức 三界唯心、萬法唯識 – 華嚴經 Hoa Nghiêm Kinh)
若人欲了知,三世一切佛,Nhược nhân dục liễu tri, tam thế nhất thiết Phật
應觀法界性,一切唯心造 Ưng quán pháp giới tính, nhất thiết duy tâm tạo
Nếu con người muốn biết tất cả Phật của ba đời (quá khứ, hiện tại, vị lai) thì nên quán tính chất của pháp giới (tánh không), tất cả đều là do tâm tạo.
Chúng sinh xưa nay trôi lăn trong sinh tử luân hồi, lưu chuyển trong khắp tam giới (Dục giới, Sắc giới, Vô sắc giới) bằng cách nào, vận tốc bao nhiêu ? Các nhà khoa học mù tịt trong lĩnh vực này vì nó đã vượt khỏi thế giới vật chất cảm nhận được bằng 6 giác quan. Nhưng các vị A La Hán, Thanh Văn, Duyên Giác, Bồ Tát và Phật, có thần thông thì có thể chứng nghiệm một phần hoặc toàn phần các cõi giới trong đó sinh sống vô lượng vô biên chúng sinh. Trong đời, Đức Phật cũng có lần lên cõi trời Đao Lợi.
Trong bản đồ thánh tích Phật giáo, chúng ta thấy có địa danh Sankasya (Tăng Già Thi 僧伽施 gần New Delhi ngày nay), địa danh này tương đối ít được biết. Đó là nơi Đức Phật dùng thần thông lên trời Đạo Lợi 忉利天thuyết pháp cho mẹ là hoàng hậu Ma Da nghe.
Phật lên cõi trời chỉ một buổi thôi, nhưng người trần gian thấy là ba tháng, sau ba tháng Phật mới trở về trần thế, có Đế Thích và Phạm Thiên theo hầu. Điều đó cũng tương tự như pháp sư Khoan Tịnh đến viếng cõi Tây phương Cực lạc chỉ trong 20 giờ thôi, nhưng người đời thấy là 5 năm 6 tháng.
Cõi trời Đao Lợi (忉利天) ở đâu ? Chúng ta không thể tìm thấy trong vũ trụ này, nhưng không phải là không có. Theo Stephen Hawking (nhà vật lý người Anh, hiện mang chức danh Giáo sư Lucasian tức giáo sư Toán học của Đại học Cambridge, chỉ những nhà khoa học xuất sắc như Isaac Newton hay Paul Dirac mới có chức danh này) và Neil Turok (sinh năm 1958 tại Johannesburg, South Africa, Giáo sư Vật Lý của Đại học Princeton, Giám đốc Viện Perimeter về Vật Lý lý thuyết), hai người nói trong một định đề (postulate) : “The quantum world is one of virtual particles continually fluctuating in and out of existence, even in a vacuum, of superstrings vibrating and twisting in ten or eleven dimensions, most of which are ‘rolled up’ and invisible, of a reality in which gravitation, spacetime and matter are or were merged in one ‘instanton” (Thế giới lượng tử là thế giới của các hạt ảo không ngừng dao động qua lại giữa hiện hữu và cả hư không, của siêu dây rung động và biến dạng trong 10 hoặc 11 chiều kích_ mà phần lớn những chiều kích ấy bị cuốn lên và vô hình_của một thực tại trong đó lực hấp dẫn, thời không, và vật chất, được hoặc đã được kết hợp lại trong ‘sát na hiện tiền’). Vậy cõi trời Đao Lợi nằm trong một vũ trụ song song với vũ trụ của chúng ta, thuộc các chiều kích không gian bị cuốn lại nên người trần không thể thấy, nhưng người có thần thông như Đức Phật thì có thể thấy và đến được. Đến bằng cách nào ? Bằng cách dùng tâm niệm, chỉ một niệm là đến. Đây là phương thức di chuyển chủ yếu trong Tam giới.
Như vậy tốc độ hữu hiệu trong vũ trụ mênh mông và trong Tam giới chắc chắn phải là tốc độ của tâm niệm. Nghĩa là chỉ cần một niệm là đến bất cứ đâu trong Tam giới, dù cho cõi đó cách xa Địa cầu 14 tỉ quang niên, khoảng cách không gian hoàn toàn không còn ý nghĩa. Chính vì vậy nên Phật còn có danh hiệu là Như Lai, nghĩa là không đi không đến, tất cả mọi cõi giới đều là do tâm tạo, khoảng cách không gian vật lý trong vũ trụ chỉ là ảo tưởng, không có thật. Đó là điều chắc chắn 100%, vật lý lượng tử cũng xác nhận như thế, các nhà khoa học đã nhiều lần thí nghiệm về hiện tượng vướng víu lượng tử (quantum entanglement) thì nhận thấy hai photon vướng víu (entangled), khi một photon bị tác động thì tức thời photon kia bị tác động tương ứng tức thời bất kể khoảng cách là bao xa, điều đó chứng tỏ khoảng cách không gian là không có thật. Năm 2008, Nicolas Gisin của Đại học Geneva tiến hành đo thử tốc độ truyền tín hiệu nếu giả sử điều đó là có xảy ra giữa hai photon vướng víu (entangled), thì thấy tốc độ đó gấp hơn 10 triệu lần tốc độ ánh sáng, một sự kiện hoàn toàn không tưởng, nó làm sụp đổ định đề của Einstein nói rằng tốc độ của ánh sáng là nhanh nhất trong vũ trụ.
Tốc độ vô hạn, đó là tốc độ của tâm niệm, chẳng những nó đúng trong thế giới lượng tử mà cũng nghiệm đúng trong thế giới đời thường. Năm 1979, Hầu Hi Quý đã làm một thực nghiệm phi thường, ông và Hoa Cổ kịch đoàn của Du huyện tỉnh Hồ Nam đang lưu diễn ở làng Loan Sơn. Ông đã biểu diễn lấy một gói thuốc lá thơm hiệu Đỗ Quyên Hoa từ một nơi rất xa xôi là huyện Lạc Đô tỉnh Thanh Hải, cách xa 1600 km chỉ trong nháy mắt.
Thuốc lá hiệu Đỗ Quyên Hoa 杜鹃花 do huyện Lạc Đô 乐都 tỉnh Thanh Hải sản xuất. Huyện Lạc Đô (LeDu) nằm cách thủ phủ Tây Ninh 西宁 (XiNing) của tỉnh Thanh Hải 63km về phía đông.
Còn nơi Hầu Hi Quý và Hoa Cổ Kịch đoàn đang lưu diễn là làng Loan Sơn là một hương trấn ngày nay gọi là Loan Sơn Trấn 鸾山镇 trực thuộc Chu Châu Thị 株洲市 của Du Huyện 攸县. Chu Châu Thị phía đông tiếp giáp với tỉnh Giang Tây (JiangXi). Loan Sơn Trấn cách xa huyện Lạc Đô, nơi sản xuất thuốc lá Đỗ Quyên Hoa của tỉnh Thanh Hải (QingHai) , khoảng 1600 km.
Năm 1984, Hầu Hi Quý đã thực hiện việc lấy xăng từ trung tâm Bắc Kinh đổ vào một chiếc xe hơi hết xăng đang đậu tại hồ Mật Vân, cách xa 50km, cũng trong tức khắc. Thực tế là khoảng 20 lít xăng đã biến mất tại một cây xăng ở trung tâm Bắc Kinh và xuất hiện tức thời trong bình xăng xe hơi của công ty du lịch mà Hầu Hi Quý và nhóm của ông đang đi du ngoạn, qua một cái vỏ hộp diêm.
Những chi tiết kể trên chứng tỏ Tâm pháp của Đức Phật không phải là chuyện hoang đường, nó chính là cứu cánh của con người, cũng là cứu cánh của khoa học.
Con người vẫn nên tiếp tục chinh phục không gian vũ trụ, nhưng các nhà khoa học cũng nên biết rằng Tâm là nguồn gốc của vũ trụ vạn vật, khoa học vật chất là có giới hạn, con người nên hiểu sự giới hạn đó và đừng quá ham mê vật chất đến mức tranh giành lợi lộc, bất chấp chiến tranh khổ nạn cho thế giới một cách mê muội, mà nên cố gắng xây dựng hòa bình thế giới, nhân nhượng lẫn nhau để mưu cầu hạnh phúc chung cho nhân loại và cả các loài sinh vật khác trên quả Địa cầu.
(Truyền Bình)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét