Hiện nay Wolf Messing ít được nhắc tới. Giới thanh niên nói chung không biết cái tên này. Thế nhưng nửa thế kỷ trước Wolf Messing nổi tiếng khắp châu Âu. Ở Liên Xô cũ ông được coi là một nhà thôi miên học và một nghệ sĩ tài năng. Ở phưong Tây người ta nói tới ông như một nhà ngoại cảm và nhà tiên tri lỗi lạc nhất của thế kỷ XX. Albert Enstein và Zigmund Freud đã từng ngưỡng mộ ông. Năng lực của ông được Joseph Stalin đánh giá cao. Trước đây nền khoa học Liên Xô không thừa nhận ngoại cảm và tất cả những gì liên quan tới nó. Vì vậy, hiện tượng Wolf Messing không được nghiên cứu. Ông chết, mang theo những bí mật của mình xuống mồ. Messing biết chính xác ngày mất của mình, 8.11.1974, nhưng không thể làm gì được, vả lại, ông cũng không muốn thay đổi.

Wolf Messing sinh ngày 10 tháng 9 năm 1899 trong một gia đình Do Thái tại vùng Gora-Kalevarya gần Warshaw, Ba Lan. Sau khi tốt nghiệp trường phổ thông, ông được gửi vào học trường đào tạo giáo sĩ. Nhưng chẳng bao lâu chàng trai bỏ học và nhảy theo một đoàn tàu hỏa đến Berlin.
Ở Berlin Messing tình cờ quen biết với giáo sư Abel – bác sĩ tâm thần và nhà bệnh học thần kinh. Phát hiện ra chàng trai có khả năng thần giao cách cảm, giáo sư quyết định làm thí nghiệm thôi miên với anh và đã thành công. Chẳng bao lâu Abel tìm cho Messing một ông bầu, và họ bắt đầu hoạt động tích cực: anh biểu diễn trong rạp xiếc, đoán ý nghĩ của khán giả và tìm kiếm những đồ vật bị cất giấu…
Năm 1921 Messing trở về Warshaw để gia nhập quân đội. Hoàn thành nghĩa vụ quân sự, ông cùng với ông bầu mới phục hồi các tiết mục biểu diễn. Họ đi biểu diễn khắp châu Âu.
Năm 1939 khi quân Đức tiến vào Ba Lan, Messing biết rằng ở lại đây sẽ rất nguy hiểm, vì vậy Messing buộc phải chạy sang Liên Xô.
Ông đến Liên Xô khi đã nổi tiếng. Bằng những khả năng kỳ lạ của mình Wolf Messing đã làm cho Hitler nổi giận. Một vài tháng trước khi Đức tấn công Ba Lan, tại một buổi biểu diễn của mình trước đông đảo khán giả, Messing đã tuyên bố: "Nếu Hitler quay sang phía đông, ông ta sẽ bị tiêu diệt". Ngay lập tức thông tin này được trình báo lên quốc trưởng. Vốn là người mê tín, Hitler gọi thầy chiêm tinh của mình Eric Hanussen tới, ông ta đã kể cho quốc trưởng về cuộc gặp gỡ của mình với Messing và về việc kẻ Do Thái này không phải là người bịp bợm. Eric và Wolf đã đụng độ với nhau một lần trong chuyến lưu diễn. Hai nhà ngoại cảm đã tìm cách thăm dò ý nghĩ của nhau. Nhưng Hanussen cảm thấy mình thua cuộc.
Hitler rất điên tiết. Y tuyên bố rằng Wolf Messing là kẻ thù riêng của mình và treo giải thưởng 200.000 mác cho người nào lấy được đầu của ông. Thời ấy đó là một gia tài lớn. Khi quân Đức tấn công vào Warshaw, các bức áp phích in chân dung Messing xuất hiện trên tất cả các bức tường và hàng rào. Messing buộc phải lẩn trốn. Ông bị bắt ngay trên đường phố – một sĩ quan Đức nhận ra Messing và một quả đấm trời giáng vào hàm đã làm ông gãy 6 cái răng và bất tỉnh. Ông không kịp sử dụng khả năng của mình. Khi tỉnh đậy, Messing đã ngồi trong xà lim của đồn cảnh sát. Ông hiểu rằng cái chết đang rình rập mình nên đã quyết định làm cái điều mà trước đây chưa bao giờ làm. Messing có khả năng cùng một lúc thôi miên cho một số người phục tùng mệnh lệnh của mình, nhưng ông cần phải nhìn thấy họ. Ngồi trong xà lim, Messing nhớ lại, ông tập trung tất cả sức lực của mình và bắt đầu dùng ý nghĩ ra lệnh cho các nhân viên cảnh sát đang ngồi ở phòng khác. Ông bắt tất cả chúng bước vào xà lim của ông, còn ông thì đi ra và khóa chúng lại trong đó. Tuy nhiên, đúng vào lúc ấy Mesing bị kiệt sức. Ông thậm chí không thể bước theo thang gác xuống tầng một, vì vậy đã nhảy qua cửa sổ tầng hai xuống đất và bị gãy chân, nhưng vẫn kịp trốn thoát. Messing được đưa ra khỏi Warshaw bằng xe chở cỏ. Sau đó ông vượt biên giới Ba Lan sang lãnh thổ Liên Xô. Thời gian đầu ông gặp rất nhiều khó khăn vì không biết tiếng Nga, không hiểu luật pháp Liên Xô. Nhưng ông đọc được ý nghĩ của họ. Sau một thời gian Messing được phép biểu diễn truớc công chúng. Ông khiêm tốn gọi các tiết mục của mình là "Những thí nghiệm tâm lý".
Mùa xuân năm 1941, lần đầu tiên Messing được gặp Stalin. Tuy nhiên, Messing không thích nhớ lại cuộc gặp gỡ này, chỉ nói rằng Stalin rất quan tâm tới tình hình ở Ba Lan và những người mà nhà ngoại cảm có quen biết.
Dù sao Stalin cũng có ý định kiểm tra khả năng của Wolf Messing. Wolf kể: ông nhận được lệnh đến Ngân hàng nhà nước Liên Xô lấy một khoản tiền mặt rất lớn mà không có giấy tờ gì cả. Hai sĩ quan công an tháp tùng ông. Đến nơi, Wolf xé trong cuốn sổ một tờ giấy trắng, đưa cho những người bạn đường xem và bước tới quầy trả tiền. Ông đưa tờ giấy cho người thủ quỹ. Anh ta chăm chú xem rồi cắm vào chiếc đinh giữ séc và cẩn thận đếm cho Wolf 100.000 rúp. Ông quay trở lại gặp hai sĩ quan công an và đưa cho họ xem. Họ kiểm tra cẩn thận rồi sau đó mang gói tiền trả lại. Người thủ quỹ ngạc nhiên nhìn họ, sau đó nhìn tờ séc và ngả xuống bất tỉnh.
Stalin vẫn chưa hài lòng với kết quả đó. Ông yêu cầu Messing đến gặp ông tại phòng làm việc ở điện Kremlin mà không có giấy phép gì cả. Đồng thời đội bảo vệ cũng được cảnh báo trước. Nhà ngoại cảm đã hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc. Ông không chỉ đi vào và đi ra khỏi phòng làm vệc của Stalin, mà còn đứng dưới cửa sổ, cạnh một gốc cây vẫy tay chào tạm biệt Stalin. Khi được hỏi vì sao làm được điều đó, nhà ngoại cảm nói rằng ông ta đã thôi miên các chiến sĩ bảo vệ khiến họ cứ tưởng Beria đang đứng trước mặt mình.
Nhà ngoại cảm còn có mặt ở điện Kremlin nhiều lần nữa. Người ta đồn rừng Messing đã cứu sống Vasily Stalin (con trai Stalin). Trước khi Vasily chuẩn bị bay tới Sverdlovsk cùng đội tuyển khúc côn cầu của lực lượng không quân, Messing thông báo điều gì đó với Stalin và Stalin đã ngăn cản Vasily đi máy bay. Vasily đã đi tàu hỏa. Còn chiếc máy bay chở đội tuyển bị nổ tung và tất cả các cầu thủ đều thiệt mạng.
Một lần, vào cuối những năm 40, khi Messing đang biểu diễn các “thí nghiệm tâm lý học“ của mình ở Kiev, bỗng nhiên từ Moskva chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Liên Xô Bunganin bay tới. Bunganin nói rằng ở Moskva có một cán bộ cao cấp bị mất tích, mang theo một chiếc cặp đựng các tài liệu mật. Stalin gia hạn 3 ngày để tìm các tài liệu đó. Sau này Messing nhớ lại: "Tôi bắt đầu kiểm tra cẩn thận phòng làm việc của người cán bộ cao cấp bị mất tích, xem xét kỹ lưỡng tất cả các đồ vật. Dần dần trong ý thức của tôi xuất hiện hình ảnh một làng quê, bờ sông dốc đứng, phía xa có một ngôi nhà thờ nhỏ, chiếc cầu vắt qua sông. Có một vật màu đen nằm dưới mố cầu. Chiếc cặp chăng? Quả đúng như vậy”. Người ta triệu tập các nhà địa phương học tới. Qua câu chuyện tỉ mỉ của Messing, họ nhận ra vị trí đó. Chiếc cặp đựng tài liệu mật quả là nằm dưới mố cầu. Cách đấy không xa người ta tìm thấy xác của người cán bộ. Stalin tỏ ra hài lòng.
Nước Nga trở thành tổ quốc thứ hai của Messing. Ở đây anh đã trở thành một nghệ sĩ nổi tiếng. Trong các buổi biểu diễn của mình anh đáp ứng những yêu cầu khác nhau của khán giả: tìm những vật bị cất giấu, mô tả ngoại hình của những người lạ đối với anh, v.v… Rất tiếc thời đó những hiện tượng như linh cảm, ảo thuật, ngoại cảm chưa trở nên thịnh hành, mặc dù có rất nhiều nhà ảo thuật khéo léo, có khả năng biểu diễn những tiết mục “siêu nhiên". Trong số đó có Wolf Messing.
Năm 1942, Messing được một cán bộ của đảng ở Cục biểu diễn mời đến gặp và hỏi anh sẵn sàng đóng góp bao nhiêu tiền cho mặt trận. "30.000 rúp", - Messing trả lời. Vị cán bộ cười vào nói: "Ở nước ta ngay cả những người nông trang viên cũng sẵn sàng quyên góp để chế tạo xe tăng và máy bay cho mặt trận, còn anh với thu nhập của mình mà…". Nhưng Messing nói ngay: "Tôi xin tuyên bố chính thức với ông rằng quân đội chúng ta sẽ giành chiến thắng mà không cần sự giúp đỡ của tôi. Tôi nhìn thấy những chiếc xe tăng của Liên Xô treo cờ đỏ diễu hành trên đường phố Berlin!”
Tuy nhiên sau đó Messing đã đóng góp một triệu rúp để chế tạo máy bay. Một thời gian sau trên báo chí xuất hiện thông tin rằng nhà nghệ sĩ nổi tiếng đã tặng quân đội Liên Xô một chiếc máy bay tiêm kích do anh hùng Liên Xô, phi công Kovalev lái.
Vào giữa những năm 60 Messing đượ̣c phong danh hiệu nghệ sĩ công huân của Liên bang cộng hòa xã hội chủ nghĩa xô viết Nga.
Bản thân Messing không coi mình là một hiện tượng đặc biệt. Ông tin rằng tất cả mọi người đều có khả năng ngoại cảm ở một mức độ nào đó. Messing nói rằng khả năng đó cũng giống như trực giác hay bản năng tự vệ Ở người này nó phát triển được 20%, ở người kia – 100%. Hồi nhỏ Messing bị bệnh mộng du. Để chữa bệnh cho con, ông bố đặt cạnh giường ngủ của cậu một chậu nước lạnh. Cậu bé thức dậy trong mơ, dẫm chân vào nước và tỉnh ngủ. Phương pháp này tỏ ra có hiệu quả.
Vào những năm cuối đời Messing bị bệnh nặng. Hai chân ông bị liệt do vết thương cũ trong thời gian chạy trốn khỏi Warshaw tái phát. Cần phải làm phẫu thuật. Và bác sĩ nổi tiếng Vlađimir Burakovsky nhận phẫu thuật cho Meesing. Khi đến phòng khám của bác sĩ, trước sự có mặt của nhiều người, ông ta chăm chú nhìn bức chân dung của mình treo trên tường và nói: "Hết rồi, Wolf ạ. Anh sẽ không trở lại đây nữa đâu”. Messing được làm phẫu thuật, nhưng sau đó ông bị đau thận và tim. Ông qua đời ngày 8 tháng 11 năm 1974.
Trân Hậu
(Theo facts.kiev.ua)
Hiện nay Wolf Messing ít được nhắc tới. Giới thanh niên nói chung không biết cái tên này. Thế nhưng nửa thế kỷ trước Wolf Messing nổi tiếng khắp châu Âu. Ở Liên Xô cũ ông được coi là một nhà thôi miên học và một nghệ sĩ tài năng. Ở phưong Tây người ta nói tới ông như một nhà ngoại cảm và nhà tiên tri lỗi lạc nhất của thế kỷ XX. Albert Enstein và Zigmund Freud đã từng ngưỡng mộ ông. Năng lực của ông được Joseph Stalin đánh giá cao. Trước đây nền khoa học Liên Xô không thừa nhận ngoại cảm và tất cả những gì liên quan tới nó. Vì vậy, hiện tượng Wolf Messing không được nghiên cứu. Ông chết, mang theo những bí mật của mình xuống mồ. Messing biết chính xác ngày mất của mình, 8.11.1974, nhưng không thể làm gì được, vả lại, ông cũng không muốn thay đổi.
Wolf Messing sinh ngày 10 tháng 9 năm 1899 trong một gia đình Do Thái tại vùng Gora-Kalevarya gần Warshaw, Ba Lan. Sau khi tốt nghiệp trường phổ thông, ông được gửi vào học trường đào tạo giáo sĩ. Nhưng chẳng bao lâu chàng trai bỏ học và nhảy theo một đoàn tàu hỏa đến Berlin.
Ở Berlin Messing tình cờ quen biết với giáo sư Abel – bác sĩ tâm thần và nhà bệnh học thần kinh. Phát hiện ra chàng trai có khả năng thần giao cách cảm, giáo sư quyết định làm thí nghiệm thôi miên với anh và đã thành công. Chẳng bao lâu Abel tìm cho Messing một ông bầu, và họ bắt đầu hoạt động tích cực: anh biểu diễn trong rạp xiếc, đoán ý nghĩ của khán giả và tìm kiếm những đồ vật bị cất giấu…
Năm 1921 Messing trở về Warshaw để gia nhập quân đội. Hoàn thành nghĩa vụ quân sự, ông cùng với ông bầu mới phục hồi các tiết mục biểu diễn. Họ đi biểu diễn khắp châu Âu.
Năm 1939 khi quân Đức tiến vào Ba Lan, Messing biết rằng ở lại đây sẽ rất nguy hiểm, vì vậy Messing buộc phải chạy sang Liên Xô.
Ông đến Liên Xô khi đã nổi tiếng. Bằng những khả năng kỳ lạ của mình Wolf Messing đã làm cho Hitler nổi giận. Một vài tháng trước khi Đức tấn công Ba Lan, tại một buổi biểu diễn của mình trước đông đảo khán giả, Messing đã tuyên bố: "Nếu Hitler quay sang phía đông, ông ta sẽ bị tiêu diệt". Ngay lập tức thông tin này được trình báo lên quốc trưởng. Vốn là người mê tín, Hitler gọi thầy chiêm tinh của mình Eric Hanussen tới, ông ta đã kể cho quốc trưởng về cuộc gặp gỡ của mình với Messing và về việc kẻ Do Thái này không phải là người bịp bợm. Eric và Wolf đã đụng độ với nhau một lần trong chuyến lưu diễn. Hai nhà ngoại cảm đã tìm cách thăm dò ý nghĩ của nhau. Nhưng Hanussen cảm thấy mình thua cuộc.
Hitler rất điên tiết. Y tuyên bố rằng Wolf Messing là kẻ thù riêng của mình và treo giải thưởng 200.000 mác cho người nào lấy được đầu của ông. Thời ấy đó là một gia tài lớn. Khi quân Đức tấn công vào Warshaw, các bức áp phích in chân dung Messing xuất hiện trên tất cả các bức tường và hàng rào. Messing buộc phải lẩn trốn. Ông bị bắt ngay trên đường phố – một sĩ quan Đức nhận ra Messing và một quả đấm trời giáng vào hàm đã làm ông gãy 6 cái răng và bất tỉnh. Ông không kịp sử dụng khả năng của mình. Khi tỉnh đậy, Messing đã ngồi trong xà lim của đồn cảnh sát. Ông hiểu rằng cái chết đang rình rập mình nên đã quyết định làm cái điều mà trước đây chưa bao giờ làm. Messing có khả năng cùng một lúc thôi miên cho một số người phục tùng mệnh lệnh của mình, nhưng ông cần phải nhìn thấy họ. Ngồi trong xà lim, Messing nhớ lại, ông tập trung tất cả sức lực của mình và bắt đầu dùng ý nghĩ ra lệnh cho các nhân viên cảnh sát đang ngồi ở phòng khác. Ông bắt tất cả chúng bước vào xà lim của ông, còn ông thì đi ra và khóa chúng lại trong đó. Tuy nhiên, đúng vào lúc ấy Mesing bị kiệt sức. Ông thậm chí không thể bước theo thang gác xuống tầng một, vì vậy đã nhảy qua cửa sổ tầng hai xuống đất và bị gãy chân, nhưng vẫn kịp trốn thoát. Messing được đưa ra khỏi Warshaw bằng xe chở cỏ. Sau đó ông vượt biên giới Ba Lan sang lãnh thổ Liên Xô. Thời gian đầu ông gặp rất nhiều khó khăn vì không biết tiếng Nga, không hiểu luật pháp Liên Xô. Nhưng ông đọc được ý nghĩ của họ. Sau một thời gian Messing được phép biểu diễn truớc công chúng. Ông khiêm tốn gọi các tiết mục của mình là "Những thí nghiệm tâm lý".
Mùa xuân năm 1941, lần đầu tiên Messing được gặp Stalin. Tuy nhiên, Messing không thích nhớ lại cuộc gặp gỡ này, chỉ nói rằng Stalin rất quan tâm tới tình hình ở Ba Lan và những người mà nhà ngoại cảm có quen biết.
Dù sao Stalin cũng có ý định kiểm tra khả năng của Wolf Messing. Wolf kể: ông nhận được lệnh đến Ngân hàng nhà nước Liên Xô lấy một khoản tiền mặt rất lớn mà không có giấy tờ gì cả. Hai sĩ quan công an tháp tùng ông. Đến nơi, Wolf xé trong cuốn sổ một tờ giấy trắng, đưa cho những người bạn đường xem và bước tới quầy trả tiền. Ông đưa tờ giấy cho người thủ quỹ. Anh ta chăm chú xem rồi cắm vào chiếc đinh giữ séc và cẩn thận đếm cho Wolf 100.000 rúp. Ông quay trở lại gặp hai sĩ quan công an và đưa cho họ xem. Họ kiểm tra cẩn thận rồi sau đó mang gói tiền trả lại. Người thủ quỹ ngạc nhiên nhìn họ, sau đó nhìn tờ séc và ngả xuống bất tỉnh.
Stalin vẫn chưa hài lòng với kết quả đó. Ông yêu cầu Messing đến gặp ông tại phòng làm việc ở điện Kremlin mà không có giấy phép gì cả. Đồng thời đội bảo vệ cũng được cảnh báo trước. Nhà ngoại cảm đã hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc. Ông không chỉ đi vào và đi ra khỏi phòng làm vệc của Stalin, mà còn đứng dưới cửa sổ, cạnh một gốc cây vẫy tay chào tạm biệt Stalin. Khi được hỏi vì sao làm được điều đó, nhà ngoại cảm nói rằng ông ta đã thôi miên các chiến sĩ bảo vệ khiến họ cứ tưởng Beria đang đứng trước mặt mình.
Nhà ngoại cảm còn có mặt ở điện Kremlin nhiều lần nữa. Người ta đồn rừng Messing đã cứu sống Vasily Stalin (con trai Stalin). Trước khi Vasily chuẩn bị bay tới Sverdlovsk cùng đội tuyển khúc côn cầu của lực lượng không quân, Messing thông báo điều gì đó với Stalin và Stalin đã ngăn cản Vasily đi máy bay. Vasily đã đi tàu hỏa. Còn chiếc máy bay chở đội tuyển bị nổ tung và tất cả các cầu thủ đều thiệt mạng.
Một lần, vào cuối những năm 40, khi Messing đang biểu diễn các “thí nghiệm tâm lý học“ của mình ở Kiev, bỗng nhiên từ Moskva chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Liên Xô Bunganin bay tới. Bunganin nói rằng ở Moskva có một cán bộ cao cấp bị mất tích, mang theo một chiếc cặp đựng các tài liệu mật. Stalin gia hạn 3 ngày để tìm các tài liệu đó. Sau này Messing nhớ lại: "Tôi bắt đầu kiểm tra cẩn thận phòng làm việc của người cán bộ cao cấp bị mất tích, xem xét kỹ lưỡng tất cả các đồ vật. Dần dần trong ý thức của tôi xuất hiện hình ảnh một làng quê, bờ sông dốc đứng, phía xa có một ngôi nhà thờ nhỏ, chiếc cầu vắt qua sông. Có một vật màu đen nằm dưới mố cầu. Chiếc cặp chăng? Quả đúng như vậy”. Người ta triệu tập các nhà địa phương học tới. Qua câu chuyện tỉ mỉ của Messing, họ nhận ra vị trí đó. Chiếc cặp đựng tài liệu mật quả là nằm dưới mố cầu. Cách đấy không xa người ta tìm thấy xác của người cán bộ. Stalin tỏ ra hài lòng.
Nước Nga trở thành tổ quốc thứ hai của Messing. Ở đây anh đã trở thành một nghệ sĩ nổi tiếng. Trong các buổi biểu diễn của mình anh đáp ứng những yêu cầu khác nhau của khán giả: tìm những vật bị cất giấu, mô tả ngoại hình của những người lạ đối với anh, v.v… Rất tiếc thời đó những hiện tượng như linh cảm, ảo thuật, ngoại cảm chưa trở nên thịnh hành, mặc dù có rất nhiều nhà ảo thuật khéo léo, có khả năng biểu diễn những tiết mục “siêu nhiên". Trong số đó có Wolf Messing.
Năm 1942, Messing được một cán bộ của đảng ở Cục biểu diễn mời đến gặp và hỏi anh sẵn sàng đóng góp bao nhiêu tiền cho mặt trận. "30.000 rúp", - Messing trả lời. Vị cán bộ cười vào nói: "Ở nước ta ngay cả những người nông trang viên cũng sẵn sàng quyên góp để chế tạo xe tăng và máy bay cho mặt trận, còn anh với thu nhập của mình mà…". Nhưng Messing nói ngay: "Tôi xin tuyên bố chính thức với ông rằng quân đội chúng ta sẽ giành chiến thắng mà không cần sự giúp đỡ của tôi. Tôi nhìn thấy những chiếc xe tăng của Liên Xô treo cờ đỏ diễu hành trên đường phố Berlin!”
Tuy nhiên sau đó Messing đã đóng góp một triệu rúp để chế tạo máy bay. Một thời gian sau trên báo chí xuất hiện thông tin rằng nhà nghệ sĩ nổi tiếng đã tặng quân đội Liên Xô một chiếc máy bay tiêm kích do anh hùng Liên Xô, phi công Kovalev lái.
Vào giữa những năm 60 Messing đượ̣c phong danh hiệu nghệ sĩ công huân của Liên bang cộng hòa xã hội chủ nghĩa xô viết Nga.
Bản thân Messing không coi mình là một hiện tượng đặc biệt. Ông tin rằng tất cả mọi người đều có khả năng ngoại cảm ở một mức độ nào đó. Messing nói rằng khả năng đó cũng giống như trực giác hay bản năng tự vệ Ở người này nó phát triển được 20%, ở người kia – 100%. Hồi nhỏ Messing bị bệnh mộng du. Để chữa bệnh cho con, ông bố đặt cạnh giường ngủ của cậu một chậu nước lạnh. Cậu bé thức dậy trong mơ, dẫm chân vào nước và tỉnh ngủ. Phương pháp này tỏ ra có hiệu quả.
Vào những năm cuối đời Messing bị bệnh nặng. Hai chân ông bị liệt do vết thương cũ trong thời gian chạy trốn khỏi Warshaw tái phát. Cần phải làm phẫu thuật. Và bác sĩ nổi tiếng Vlađimir Burakovsky nhận phẫu thuật cho Meesing. Khi đến phòng khám của bác sĩ, trước sự có mặt của nhiều người, ông ta chăm chú nhìn bức chân dung của mình treo trên tường và nói: "Hết rồi, Wolf ạ. Anh sẽ không trở lại đây nữa đâu”. Messing được làm phẫu thuật, nhưng sau đó ông bị đau thận và tim. Ông qua đời ngày 8 tháng 11 năm 1974.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét