SIÊU NGŨ GIÁC QUAN TIẾN VÀO LINH GIỚI
THẾ NÀO LÀ LINH GIỚI ?
Hai chữ Linh Giới có ý nghĩa học thuật rất quan trọng trong môn học Linh học và Khí công học. Ranh giới giữa vật chất với Linh học gọi là linh-giới-điểm, cũng gọi là lâm-giới-điểm. Trong ẩn tánh vật lý học, đối với ranh giới của sự chuyển hóa giữa hai vật chất hiển tánh (thật tử) và làn sóng tin tức ẩn tánh (hư tử), chúng tôi gọi là vật-chất-trung-tánh trên linh giới. Quang tử (làn sóng ánh sáng) có hai hợp tính chất ẩn và hiển, là vật chất trung tánh của Lâm giới điểm.
Tóm lại, tiến hành sự chuyển hóa (biến đổi với nhau) của vật chất ẩn hiển phải thông qua linh giới, nên quang tử là cầu nối giữa hai thế giới hư và thật, gọi là vật-lâm-giới hoặc vật-linh-giới.
Nếu vào được cảnh giới ánh sáng thì có thể đứng trên linh giới nhìn thấy hai thế giới ẩn và hiển.
KHÁI NIỆM VỀ LINH GIỚI
Tình trạng linh giới trong thế giới ẩn tánh như thế nào ? Vì ngũ giác quan chẳng thể cảm nhận, luôn cả nhà khoa học cũng chẳng thể hiểu được, lại còn phủ nhận sự tồn tại của nó. Thật ra chỉ có kỳ nhân, siêu nhân dùng công năng ẩn tánh mới có thể khám xét sự tồn tại chân thật của nó.
Vậy nơi thế giới ẩn tánh có đặc điểm gì ? Chúng ta có thể nhận thức theo một khái niệm đại khái chăng ? Có thể được, ấy là dùng quan điểm đối xứng, đối lập, đối ứng với thế giới hiển tánh, luôn luôn ở nơi hai thế gi?i ẩn hiển giao biến chuyển hóa mà lập luận; nghĩa là có thật tử thì sẽ có hư tử, có thấp hơn tốc độ ánh sáng thì có siêu tốc độ ánh sáng, có cơ điện lực hiển tánh thì có ý niệm lực ẩn tánh ; có năng lượng hiển thì có năng lượng ẩn, cho đến có sinh mạng th? xác thì có sinh mạng tinh thần. Người địa cầu tức do hai thứ sinh mạng này kết hợp mà thành, tức hai thứ sinh mạng đã sẵn của không gian bốn chiều đều bị nhốt trong không gian ba chiều, sống theo phương cách tự bế tắc trong thế giới hiển tánh.
NGŨ GIÁC QUAN KHÓ VÀO LINH GIỚI
Hình thức sinh mạng của loài người, bên trong thường bị bế tắc, sự vật bên ngoài toàn nhờ sự cảm nhận của ngũ giác quan, nếu không có ánh sáng thì công năng của ngũ giác quan chẳng thể tiến hành. Nhưng ngũ giác quan lại chẳng có cách để tiến vào cõi ánh sáng tức linh giới.
Khoa học kỹ thuật hiện nay có thể chế tạo kính hiển vi điện tử, dùng máy móc tối tân có thể thấy được cao phân tử cho đến hạt nguyên tử, nhưng xem điện tử và quang tử thì chưa có khả năng. Vã lại, dù máy móc có thể thấy được nó chẳng thể cho là biết được nó; thế giới vi quán mà những phim ảnh chụp được, đối với người dùng ngũ giác quan cảm nhận vẫn là bất khả tư nghì, giống như con khỉ xem tivi, chỉ tỏ ra mặt ngẩn ngơ mà thôi (không hiểu tại sao).
Sự cảm nhận của ngũ giác quan, luôn cả máy móc để phụ giúp thêm cho sự cảm nhận, đều thuộc về thứ lớp tương đối thấp kém, cho nên khó tiến vào những thế giới vi quán, hoằng quán và vũ quán, vì họ chẳng vào được linh giới vậy.
SIÊU NGŨ GIÁC QUAN ĐƯƠÏC TIẾN VÀO LINH GIỚI
Phương pháp tiến vào Linh giới chẳng phải không có, ấy là xử dụng sự cảm nhận siêu ngũ giác quan. Nghĩa là không cho tin tức bên ngoài thông qua ngũ giác quan xử lý mà đi thẳng vào Linh giới. Phương thức này trực tiếp chơn thật lại nhanh chóng, nhưng việc này đối với loài người còn chưa có khả năng, vì khả năng sẵn có xưa kia đã tiềm ẩn lâu rồi.
Sự cảm nhận của ngũ giác quan thuộc hiển, hiển thịnh thì ẩn suy; cảm nhận trực giác thuộc ẩn, nhưng đã tiềm tàng thoái hóa, có khi còn không bằng một số động vật, sự tiếp xúc tin tức thiên nhiên của nó còn nhạy cảm hơn con người . Ví như con kiến có thể dự đoán lượng mưa trong năm quá nhiều mà dọn tổ trên cây; con dê con bò biết trước ngày hôm sau sẽ có bão tuyết, rán ăn cho no mà không chịu sớm vào chuồng. Còn con người ? Dùng máy móc để dự báo thời tiết lại còn không chính xác!
Như thế chứng tỏ sự cảm nhận bằng trực giác của con người không nhạy bằng động vật. Nhiều loại động vật vẫn còn giữ được một số công năng đặc biệt, không hoàn toàn ỷ lại ngũ giác quan: Như loài cá biết lội về xứ mình; chim bồ câu dù bay bao xa cũng biết đường về; con chó ghi nhớ nhà xưa, ngàn dặm tìm đường trở về; con ngỗng trời có bản lĩnh đặc biệt về hướng dẫn đường bay v.v… Đối với chúng còn có những khả năng và bản lĩnh gì để tiến về Linh giới thì chúng tôi chưa có kết luận, chỉ có thể đề ra một số câu hỏi:
1/ Tại sao con gà trống không cần xem đồng hồ mà gáy đúng giờ ?
2/ Tại sao con rắn không cần nhiệt kế mà đông miên đúng thời tiết ?
3/ Tại sao con ếch không cần thông báo, đôi lúc hàng ngàn hàng vạn con tập hợp lại hoạt động quần thể ?
4/ Tại sao một vài động vật như con cá kình, mao ngưu tiến hành tự tử tập thể ?
KỸ THUẬT KHÍ CÔNG CÓ NĂNG LỰC SIÊU NGŨ GIÁC QUAN
Nói "Pháp vô định pháp", nghĩa là qua sự tu luyện có thể đổi pháp cố định thành bất định. Công năng đặc biệt phải nhờ sự tu luyện mới có thể hiển hiện, cũng như nhà khí công tu luyện lâu ngày có thể từ cảm nhận của ngũ giác quan chuyển vào cảm nhận của siêu ngũ giác quan. Ngày nay hiện tượng này đã được phổ biến tại Trung Quốc.
KỲ QUAN VỀ KHÁM BỆNH BẰNG KHÍ CÔNG
Về việc phát khí khám bệnh của nhà khí công, hoặc phát ngoại khí, hoặc dùng ý niệm lực, hoặc dùng tin tức phát khí rồi thu hồi sự phản ứng của bệnh nhân… Cũng có một số người có công năng đặc biệt chẳng nhờ phát khí, bỗng nhiên ngộ biết, trực tiếp nói ra bệnh trạng, cũng thường đạt đến mức độ chính xác khiến người cảm thấy bất khả tư nghì.
Kỳ quan là kỳ quan, đằng sau kỳ quan vẫn có nghĩa lý, bất quá lý này chưa được sáng tỏ mà thôi.
KỲ QUAN THÔNG LINH
Công năng cao cấp có thể siêu việt không gian ba chiều, thông qua linh giới tiến vào không gian bốn chiều, gọi tắt là "thông linh".
Thật ra, nơi dân gian cũng có một số người tự có khả năng thông linh, chẳng cần thầy truyền, chẳng cần khổ học, hoặc thình lình đắc sự cảm ứng mà xuất hiện công năng, chẳng nhờ luyện tập. Những người này vô sư tự biết, vô lý tự thông, văn hóa kém mà công năng cao, sự thông linh này chẳng thể truyền dạy cho người học, chẳng thể cấm tuyệt, cũng chẳng thể đề xướng.
Cũng có một số đạo sĩ ở trong núi rừng dùng thần công thông ẩn, có thể cùng những sinh linh trí tuệ trong không gian ẩn tánh trao truyền tin tức với nhau. Việc trao truyền tin tức này giống như tình trạng mộng du hoặc trạng thái thôi miên, âm thầm hoạt động bằng tinh thần.
Hiện tượng kể trên đủ chứng tỏ sự tồn tại xác thật của hai thế giới ẩn và hiển, đồng thời chỉ rõ: Đối với thế giới ẩn tánh, chỉ có thể dùng phương thức siêu ngũ giác quan mới được đi vào.
Vì nhà khoa học hiện đại chẳng chấp nhận phương pháp tu luyện, chỉ nhờ ngũ giác quan để cảm nhận sự vật, nên chẳng thể tiến vào linh giới, do đó chẳng thể nắm vững phương pháp nghiên cứu về linh học (siêu ngũ giác quan), cũng không giải tỏa được khuôn khổ ràng buộc của khoa học hiện hữu.
Theo quá trình tiến hóa thiên nhiên, thì hiện tượng bị động và chướng ngại của khoa học hiện tại sẽ kéo dài không bao lâu nữa, vì sự xuất hiện của công năng đặc biệt và nhà khí công đã dự báo quy luật thông thường của tư duy hiển tánh sẽ phát triển đến sẹt ra tia lửa của tư duy linh cảm ẩn tánh. Một khi công năng nhảy vọt, hình thành phương pháp đầy đủ công năng đặc biệt, thì kỳ nhân siêu nhân sẽ càng ngày càng đông. Trong tương lai, người được tiến vào linh giới sẽ bao gồm những nhà khoa học và triết học, khi ấy kỹ thuật chuyển hóa ẩn và hiển sẽ được nắm chắc mà bắt đầu "thông linh", tức nhanh chóng trao truyền tin tức vũ trụ. Do đó chúng tôi thống nhất tất cả tên gọi và đặt ra một tổng danh từ gọi là Vũ -Trụ-Công.
Vũ -trụ-công sẽ siêu việt thông-linh-công, thông-ẩn-công, dưới sự hướng dẫn của khoa học kỹ thuật vô cực, mạnh dạn điều khiển kỹ thuật siêu ngũ giác quan mà tiến vào thời đại mới của khoa học vũ trụ.
NGŨ GIÁC QUAN CHẲNG PHẢI TOÀN NĂNG
SỰ HAY DỞ CỦA NGŨ GIÁC QUAN
Con người nhờ sự cảm nhận của ngũ giác quan hoạt động trong xã hội, là xã hội đủ màu sắc của thế giới hiển tánh, nếu chẳng có sự cảm nhận hoàn chỉnh của ngũ giác quan thì thế giới này sẽ trở thành đen tối chẳng sinh khí như xác chết. Do đó, con người bèn tập trung sự chú ý trên ngũ giác quan để tham gia vào sự hoạt động của đại thiên thế giới, đồng thời dùng sự cảm nhận của ngũ giác quan bày tỏ thất tình lục dục của họ, mà chẳng biết tất cả sinh linh trong thế giới này chỉ cảm nhận được phạm vi khu vực rất nhỏ của thế giới hiển tánh mà tiến vào khu vực tự bế tắc. Dù thế, con người vẫn tỏ ra đắc chí thỏa mãn đối với công năng cảm nhận của ngũ giác quan .
Thật ra, ngũ giác quan của con người rất giới hạn, vật xa, vật lớn chẳng thể thấy; vật nhỏ, vật có lớp vỏ chẳng thể xem thấu, siêu âm và thứ âm chẳng thể nghe (tần số âm thanh mỗi giây chấn động trên 20.000 lần thuộc siêu âm, dưới 20 lần thuộc thứ âm), vị giác không bằng chó mèo… còn chưa nói đến các sự vật hư ẩn khác! Đối với khái niệm "dùng thời gian làm thể vận tải trừu tượng của vật ẩn tánh trong vũ trụ vô cực", ngũ giác quan hoàn toàn không thể biết được.
Tục ngữ nói :" Mắt thấy là thật" ấy là sai lầm, mắt thấy được thường không đúng với thực tế, nếu không nhờ máy móc, chúng ta sẽ cho mặt trời với mặt trăng lớn nhỏ giống nhau; con người hiện nay vẫn chưa hiểu rõ "con rồng" là vật gì, vì nó là động vật hư thái, con mắt chẳng nhìn thấy sự tồn tại của nó.
Không thấy được làn sóng điện, nhưng nó tồn tại khách quan; làn sóng tin tức cũng chẳng thể thấy, nhưng nó lại tràn đầy không gian!
Sự ngu độn của con người là thường trong cuộc sống hàng ngày quá tin cậy vào sự cảm nhận ngũ giác quan của mình.
Theo quan niệm này, chúng ta có thể suy luận: Do năm yếu tố kim mộc thủy hỏa thổ tổ chức thành quả địa cầu, sanh ra người địa cầu, ắt phải có sẵn ngũ giác quan của bộ óc đ? thích ứng hoàn cảnh địa cầu này; những hành tinh khác trong vũ trụ nếu có sinh vật sinh sống trên đó, tất nhiên phải có hệ thống cảm nhận của họ để thích ứng với hoàn cảnh của hành tinh đó, có thể là ngũ giác quan, cũng có thể chỉ có bốn hoặc ba giác quan. Theo nghĩa này thì sinh linh sống trong phạm vi lớn mênh mông của không gian bốn chiều, ngũ giác quan không đủ xử dụng, tự nhiên sanh thêm giác quan thứ sáu, ấy cũng là việc hợp lý thôi.
MÁY MÓC CHẲNG THỂ THAY THẾ GIÁC QUAN THỨ SÁU
Cảm nhận ngũ giác quan không đủ dùng, con người nghĩ ra dùng máy móc thay thế để giúp cho việc thu nhận tin tức. Kỳ thật máy móc chỉ là khuếch xung sự cảm nhận của ngũ giác quan, mở rộng tầm phạm vi cảm giác được nhìn xa hơn, nghe xa hơn, nhưng vẫn phải dùng mắt để nhìn, dùng tai để nghe. Kỹ thuật khoa học hiện đại chẳng thể chế tạo máy móc bằng như công năng giác quan thứ sáu, máy móc cũng chẳng thể hoàn toàn thay thế cho sự thấy và nghe cho người điếc người mù.
Vậy máy móc chẳng phải giác quan thứ sáu đã rõ ràng, nên X quang nhìn thấu cơ thể con người, nhưng chẳng được gọi là khai thiên nhãn, vì chẳng thể rọi trực tiếp đến bệnh nhân ở cách xa mấy dặm, cho nên chẳng thể so sánh với nhà khí công và người có công năng đặc biệt.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét